CHÚA NHẬT V THƯỜNG NIÊN
Is 6,1-2a.3-8; 1Cr 15,1-11; Lc 5,1-11
Lời Chúa hôm nay dẫn chúng ta vào những khoảnh khắc thiêng liêng trong cuộc đời của những con người được Chúa gọi. Cả ba bài đọc đều nói về kinh nghiệm sâu sắc của những con người nhận ra sự nhỏ bé và bất xứng của mình trước sự thánh thiện và quyền năng của Thiên Chúa, nhưng đồng thời, cũng được mời gọi bước vào sứ mạng lớn lao mà Ngài trao phó. Từ ngôn sứ I-sai-a trong Cựu Ước, đến thánh Phao-lô trong Tân Ước, và đỉnh cao là câu chuyện kêu gọi các môn đệ đầu tiên bên bờ hồ Ga-li-lê, tất cả đều nhấn mạnh một điều: Thiên Chúa không gọi những con người hoàn hảo, nhưng Ngài thánh hóa những ai Ngài gọi, để họ trở thành khí cụ trong tay Ngài.
Trong bài đọc một, ngôn sứ I-sai-a nhìn thấy thị kiến về ngai Thiên Chúa, nơi các thần thánh không ngừng tung hô: “Thánh! Thánh! Thánh! Đức Chúa các đạo binh!” Trước sự hiện diện thánh thiện tuyệt đối ấy, I-sai-a cảm thấy mình quá nhỏ bé và bất xứng: “Khốn thân tôi! Tôi chết mất! Vì tôi là một con người môi miệng ô uế.” Nhưng Thiên Chúa đã thanh tẩy ông và gọi ông bước vào sứ mạng: “Ta sẽ sai ai đây? Ai sẽ đi cho chúng ta?” Và I-sai-a đáp lại với tất cả lòng can đảm: “Dạ, con đây, xin sai con đi.”
Tâm tình ấy cũng được thánh Phao-lô diễn tả trong bài đọc hai. Phao-lô không ngần ngại nhận mình là “kẻ hèn mọn nhất trong các Tông đồ”, vì trước đây, ông từng bách hại Hội Thánh. Nhưng chính ân sủng của Thiên Chúa đã biến đổi ông, để ông trở thành người rao giảng Tin Mừng cho muôn dân. Phao-lô nhắc chúng ta rằng, mọi điều ông làm được không phải từ sức riêng, mà là nhờ ơn Chúa hoạt động nơi ông.
Cao điểm của Lời Chúa hôm nay là câu chuyện trong bài Tin Mừng, khi Chúa Giê-su kêu gọi những môn đệ đầu tiên bên bờ hồ Ga-li-lê. Đó là một câu chuyện rất đời thường nhưng cũng đầy ý nghĩa thiêng liêng. Sau một đêm đánh bắt chẳng được gì, những người ngư phủ như Si-môn đang mệt mỏi, chán nản, và có lẽ đã mất hết hy vọng. Thế nhưng, chính trong khoảnh khắc ấy, Chúa Giê-su đã đến. Ngài bước lên thuyền của Si-môn, giảng dạy dân chúng, và sau đó mời gọi ông ra khơi thả lưới một lần nữa.
Hãy thử đặt mình vào vị trí của Si-môn lúc ấy. Một người ngư phủ dày dạn kinh nghiệm, đã cố gắng suốt đêm mà không được gì, giờ lại nghe một người thợ mộc bảo mình làm lại. Nhưng điều đáng kinh ngạc là Si-môn đã không từ chối. Ông nói: “Thưa Thầy, suốt đêm chúng con đã vất vả mà không bắt được gì cả. Nhưng dựa vào lời Thầy, con sẽ thả lưới.” Và chính lòng tin ấy đã mở ra một phép lạ lớn lao: một mẻ cá đầy tràn đến mức thuyền gần chìm.
Trước phép lạ ấy, Si-môn nhận ra sự hiện diện của Đấng Thánh, và ông cúi xuống nói: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi.” Nhưng Chúa Giê-su không từ chối ông. Ngài không nhìn vào sự bất xứng của Si-môn, mà nhìn vào trái tim của ông, và mời gọi ông bước vào một hành trình mới: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” Và thế là, Si-môn cùng các bạn chài đã để lại tất cả, từ bỏ những gì quen thuộc nhất để theo Chúa.
Câu chuyện này gợi lên hình ảnh của biết bao con người được Chúa gọi giữa cuộc sống đời thường. Tôi nhớ đến một linh mục lớn tuổi ở một vùng quê hẻo lánh mà tôi từng gặp. Cha kể rằng, trước khi đi tu, cha là một người nông dân bình thường, lớn lên trong một gia đình nghèo ở miền quê. Mỗi ngày, cha cùng cha mẹ làm lụng trên cánh đồng, và chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ trở thành linh mục. Nhưng một lần, khi tham dự một Thánh lễ trong nhà thờ nhỏ của xứ đạo, cha đã cảm nhận được một lời mời gọi sâu xa từ Chúa. Đó không phải là một giọng nói rõ ràng, mà chỉ là một sự thôi thúc mạnh mẽ trong tâm hồn, rằng “hãy làm điều gì đó lớn hơn cho Chúa và cho anh em mình.”
Cha đã đáp lại lời mời gọi ấy, dù phải đối diện với biết bao khó khăn: gia đình nghèo, con đường học hành gian nan, và cả những lúc chán nản, muốn bỏ cuộc. Nhưng nhờ ơn Chúa, cha đã kiên trì và trở thành mục tử chăm sóc đoàn chiên. Cha kể rằng, có những lúc cha cũng cảm thấy mình bất xứng, không đủ tài giỏi, nhưng mỗi khi nhìn vào Thánh Giá, cha lại nhớ rằng, “Chúa không chọn những người hoàn hảo, mà Ngài hoàn thiện những người Ngài chọn.”
Anh chị em thân mến, câu chuyện của ngôn sứ I-sai-a, thánh Phao-lô, thánh Phê-rô, và vị linh mục ấy đều nhắc nhở chúng ta rằng, Thiên Chúa không gọi những con người vĩ đại, nhưng Ngài làm nên những điều vĩ đại qua những con người biết đáp lại lời mời gọi của Ngài. Chúng ta, mỗi người trong cuộc sống đời thường, cũng được Chúa mời gọi bước vào hành trình của đức tin, để làm chứng cho Ngài trong gia đình, nơi làm việc, và cộng đồng của mình.
Hãy nhớ rằng, Chúa không nhìn vào sự bất xứng của chúng ta. Ngài chỉ cần chúng ta dám tin tưởng và sẵn sàng thưa: “Dạ, con đây, xin sai con đi.” Khi chúng ta để Chúa bước lên "chiếc thuyền" cuộc đời mình, Ngài sẽ làm những điều kỳ diệu mà chúng ta không thể tưởng tượng.
Lạy Chúa Giê-su, chúng con cảm tạ Chúa vì tình yêu và lòng thương xót vô biên của Ngài. Xin giúp chúng con biết nhận ra lời mời gọi của Ngài trong cuộc sống hằng ngày, và sẵn sàng đáp lại bằng lòng tin tưởng và sự dấn thân. Xin cho chúng con, dù yếu đuối hay bất xứng, luôn nhớ rằng Ngài không bao giờ từ bỏ chúng con, nhưng luôn đồng hành và thánh hóa chúng con. Amen.