Thông cáo báo chí của Bộ Giáo Lý Đức Tin

Thứ sáu - 05/01/2024 05:04  5885
 Thánh Bộ Giáo Lý Đức Tin
Thông cáo báo chí liên quan đến việc tiếp nhận Fiducia supplicans
Mùng 4 Tháng 1 Năm 2024
 
Chúng tôi viết thông cáo báo chí này để giúp làm rõ việc tiếp nhận Tuyên bố Fiducia supplicans, đồng thời khuyến nghị mọi người nên đọc đầy đủ và bình tĩnh để hiểu rõ hơn ý nghĩa và mục đích của nó.

1. Giáo Lý

Các tuyên bố của một số Hội đồng Giám mục liên quan đến tài liệu Fiducia supplicans cho thấy sự cần thiết phải có một thời gian dài hơn để suy tư trên khía cạnh mục vụ. Những gì được bày tỏ bởi các Hội đồng Giám mục này không thể được hiểu như là sự phản đối về giáo lý, bởi vì tài liệu này trình đã bày rõ ràng và dứt khoát về hôn nhân và tính dục. Có một số câu trong Tuyên bố minh nhiên làm rõ điều này:

"Tuyên bố này đặt nền tảng vững chắc trên giáo lý truyền thống của Giáo hội về hôn nhân, không cho phép bất kỳ loại nghi thức phụng vụ hoặc chúc lành nào tương tự như nghi thức phụng vụ có thể tạo ra sự nhầm lẫn". Chúng ta hành động như thế khi đứng trước các cặp đôi trong những tình huống bất thường "mà không chính thức xác nhận tình trạng của họ hoặc thay đổi giáo huấn lâu đời của Giáo hội về hôn nhân theo bất kỳ cách nào" (Lời giới thiệu).

"Do đó, các nghi thức và lời cầu nguyện có thể tạo ra sự nhầm lẫn giữa những gì cấu thành hôn nhân – đó là "sự kết hợp duy nhất, bền vững và bất khả phân ly giữa một người nam và một người nữ, mở ra một cách tự nhiên cho việc sinh con cái" – và những gì mâu thuẫn với nó đều là không thể chấp nhận được. Niềm xác tín này dựa trên giáo lý hôn nhân lâu đời của Công giáo; chỉ trong bối cảnh này, quan hệ tính dục mới tìm thấy ý nghĩa tự nhiên, đúng đắn và trọng vẹn ý nghĩa nhân văn. Giáo lý của Giáo Hội về điểm này vẫn vững chắc" (4).

"Đó cũng là ý nghĩa của Câu trả lời của Thánh Bộ Giáo Lý Đức Tin, trong đó nói rằng Giáo Hội không có quyền ban các phép lành cho sự kết hợp của những người cùng giới tính" (5).

"Vì lý do này, vì Giáo Hội luôn luôn chỉ coi những quan hệ tính dục được sống trong hôn nhân là hợp pháp về mặt luân lý, Giáo Hội không có quyền ban phép lành phụng vụ của mình khi điều đó bằng cách nào đó sẽ tạo ra một hình thức hợp pháp luân lý cho một sự kết hợp có vẻ như là một cuộc hôn nhân hoặc một thực hành tính dục ngoài hôn nhân" (11).

Rõ ràng, không có chỗ cho phép chúng ta tách rời về mặt giáo lý khỏi Tuyên ngôn này hoặc coi nó là dị giáo, trái với Truyền thống của Giáo hội hoặc là một điều gì đó báng bổ.

2. Tiếp nhận thực tế

Tuy nhiên, một số Giám mục bày tỏ quan điểm của họ về một khía cạnh thực tiễn: việc có thể ban phép lành cho những cặp đôi ở trong tình trạng bất thường. Tuyên ngôn chứa đựng một đề nghị về các phép lành mục vụ ngắn gọn và đơn giản (không phải phụng vụ cũng không nghi thức hóa) cho các cặp đôi trong các tình huống bất thường (nhưng không phải cho sự kết hợp của họ), nhấn mạnh rằng đây là những phép lành không có hình thức phụng vụ không chấp thuận cũng không biện minh cho tình trạng mà những người này đang ở trong đó.

Các văn kiện của Bộ Giáo lý Đức tin như Fiducia supplicans chẳng hạn, trong các khía cạnh thực tiễn, có thể đòi hỏi nhiều thời gian hơn để áp dụng tùy thuộc vào bối cảnh địa phương và sự phân định của mỗi Giám mục với Giáo phận của mình. Ở một số nơi, không có khó khăn nào phát sinh cho để áp dụng ngay lập tức, trong khi ở những nơi khác, sẽ không cần thiết phải giới thiệu chúng, đồng thời dành thời gian cần thiết để đọc và giải thích.

Chẳng hạn, một số Giám mục đã quy định rằng mỗi linh mục phải thực hiện công việc phân định và tuy nhiên, các ngài chỉ có thể thực hiện các phép lành này một cách riêng tư. Không có vấn đề gì nếu điều đó được diễn tả với sự tôn trọng thích đáng đối với một văn bản được ký và phê duyệt bởi chính Đức Giáo Hoàng, đồng thời cố gắng điều chỉnh phù hợp với suy tư chứa đựng trong đó.

Mỗi Giám mục địa phương, nhờ thừa tác vụ riêng của mình, luôn có quyền phân định tại chỗ, nghĩa là, ở nơi cụ thể mà họ biết rõ hơn những nơi khác chính vì đó là đoàn chiên của mình. Sự thận trọng và chú ý đến bối cảnh giáo hội và văn hóa địa phương có thể cho phép các phương pháp áp dụng khác nhau, nhưng không thể phủ nhận hoàn toàn hoặc dứt khoát con đường này vốn được đề xuất cho các linh mục.

3. Tình hình tế nhị của một số quốc gia

Các trường hợp của một số Hội đồng Giám mục phải được hiểu trong bối cảnh của họ. Ở một số quốc gia, có những vấn đề văn hóa và thậm chí pháp lý mạnh mẽ đòi hỏi thời gian và các chiến lược mục vụ vượt ra ngoài tầm nhìn ngắn hạn.

Nếu có luật pháp kết án hành động đơn thuần tuyên bố mình là đồng tính luyến ái bằng cách bỏ tù và trong một số trường hợp đi kèm với sự tra tấn và thậm chí tử hình, thì rõ ràng việc ban phép lành lành sẽ là bất cẩn. Các Giám mục không nên phơi bày những người đồng tính trước bạo lực. Điều quan trọng là các Hội đồng Giám mục này không ủng hộ một giáo lý khác với giáo lý của Tuyên ngôn do Đức Giáo Hoàng ký, vì đó là giáo lý lâu đời, nhưng đúng hơn là họ khuyến nghị sự cần thiết phải nghiên cứu và biện phân để hành động với sự thận trọng mục vụ trong bối cảnh như vậy.

Trên thực tế, có không ít quốc gia, ở các mức độ khác nhau, lên án, cấm và hình sự hóa đồng tính luyến ái. Trong những trường hợp này, ngoài vấn đề phép lành, còn tồn tại một trách nhiệm mục vụ lớn lao và rộng rãi bao gồm đào tạo, bảo vệ phẩm giá con người, giáo huấn của Học thuyết Xã hội của Giáo hội và các chiến lược khác nhau không cho phép phản ứng vội vàng.
 
Không có mô tả ảnh.

4. Tính mới mẻ thực sự của tài liệu

Điểm thực sự mới của Tuyên bố này, một tuyên bố đòi hỏi một nỗ lực quảng đại trong việc tiếp nhận và từ đó không ai nên tuyên bố mình bị loại trừ, không phải là khả năng chúc lành cho các cặp đôi trong những tình trạng bất thường. Đó là lời mời gọi phân biệt giữa hai hình thức phép lành khác nhau: "phụng vụ hay nghi thức hóa" và "tự phát hay mục vụ". Lời giới thiệu giải thích rõ ràng rằng "giá trị của tài liệu này [...] là nó cung cấp một đóng góp cụ thể và sáng tạo cho ý nghĩa mục vụ của các phép lành, cho phép mở rộng và làm phong phú thêm sự hiểu biết cổ điển về các phép lành, vốn được liên kết chặt chẽ với quan điểm phụng vụ". "Suy tư thần học này, dựa trên tầm nhìn mục vụ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, ngụ ý một sự phát triển thực sự từ những gì đã được nói về các phép lành trong Huấn Quyền và các văn bản chính thức của Giáo Hội".

Nền tảng là sự đánh giá tích cực về "chăm sóc mục vụ bình dân" xuất hiện trong nhiều văn bản của Đức Thánh Cha. Trong bối cảnh này, Đức Thánh Cha mời gọi chúng ta đánh giá cao đức tin đơn sơ của Dân Chúa, những người, ngay cả giữa tội lỗi của họ, vượt thoát khỏi cuộc sống hàng ngày của họ và mở rộng trái tim để cầu xin sự trợ giúp của Thiên Chúa.

Vì lý do này, thay vì chúc lành cho các cặp đôi trong các kết hợp bất thường, văn bản của Thánh Bộ đã thông qua một hồ sơ khác của một "Tuyên ngôn", vốn không chỉ là một trách nhiệm hay một lá thư. Chủ đề trung tâm, đặc biệt mời gọi chúng ta đến với một thực hành mục vụ sâu sắc hơn làm phong phú thêm thực hành mục vụ của chúng ta, là có một sự hiểu biết rộng hơn về các phép lành và đề xuất rằng các phép lành mục vụ này, vốn không đòi hỏi những điều kiện tương tự như các phép lành trong bối cảnh phụng vụ hoặc nghi lễ, phát triển. Do đó, bỏ qua các cuộc bút chiến sang một bên, bản văn đòi hỏi một nỗ lực để suy tư một cách tĩnh lặng, với trái tim của các mục tử, thoát khỏi mọi ý thức hệ.

Mặc dù một số Giám mục cho rằng cần thận trọng khi không ban phép lành này trong thời điểm hiện tại, tất cả chúng ta cần phải phát triển như nhau trong niềm xác tín rằng: các phép lành không nghi thức không phải là sự thánh hiến của con người cũng không phải của cặp đôi tiếp nhận chúng, chúng không phải là sự biện minh cho tất cả các hành động của họ, và chúng không phải là sự tán thành cho cuộc sống mà họ đang sống. Khi Đức Thánh Cha yêu cầu chúng ta phát triển một sự hiểu biết rộng lớn hơn về các phép lành mục vụ, ngài đề nghị chúng ta nghĩ về một cách chúc lành không đòi hỏi phải đặt quá nhiều điều kiện để thực hiện cử chỉ đơn giản của sự gần gũi mục vụ này, vốn là một phương tiện thúc đẩy sự mở lòng với Thiên Chúa giữa những hoàn cảnh đa dạng của cuộc sống.

5. Những “phép lành mục vụ” này diễn ra như thế nào trên thực tế?

Để phân biệt rõ ràng với các phép lành phụng vụ hoặc nghi thức hóa, "các phép lành mục vụ" trước hết phải rất ngắn (xem số 38). Đây là những phép lành kéo dài chốc lát, không có nghi thức được chấp thuận và không có trong sách các phép. Nếu hai người cùng nhau tìm kiếm phép lành, người ta chỉ đơn giản cầu xin Chúa ban bình an, sức khỏe và những điều tốt đẹp khác cho hai người cầu xin điều đó. Đồng thời, người ta yêu cầu họ có thể sống Tin Mừng của Chúa Kitô trong sự trung thành trọn vẹn và để Chúa Thánh Thần giải thoát hai người này khỏi mọi điều mâu thuẫn với Tin Mừng của Ngài và khỏi mọi điều cần thanh tẩy.

Hình thức ban phép lành không nghi thức hóa này, với sự đơn giản và ngắn gọn của hình thức của nó, không có ý định biện minh cho bất cứ điều gì không được chấp nhận về mặt đạo đức. Rõ ràng đó không phải là một cuộc hôn nhân, nhưng nó cũng không phải là một "sự chấp thuận" hoặc phê chuẩn xác nhận bất cứ điều gì. Đó chỉ đơn thuần là câu trả lời của một mục tử đối với hai người cầu xin sự giúp đỡ của Thiên Chúa... Do đó, trong trường hợp này, vị mục tử không áp đặt các điều kiện và không truy hỏi về cuộc sống riêng tư của những người này.

Vì một số người đã đặt ra câu hỏi về những phép lành này có thể trông như thế nào, chúng ta hãy nhìn vào một ví dụ cụ thể: chúng ta hãy tưởng tượng rằng giữa một số lượng đông đảo người đi hành hương, một vài người ly dị, hiện đang trong mối liên kết mới, nói với linh mục: Xin chúc lành cho chúng con, chúng con không thể tìm được việc làm, anh ấy bị bệnh nặng, chúng con không có nhà và cuộc sống đang trở nên rất khó khăn: xin Thiên Chúa giúp chúng con!".

Trong trường hợp này, linh mục có thể đọc một lời cầu nguyện đơn giản: "Lạy Chúa, xin nhìn đến con cái Chúa đây, xin ban cho họ sức khỏe, công việc, bình an và giúp đỡ lẫn nhau. Xin giải thoát họ khỏi mọi điều mâu thuẫn với Tin Mừng của Chúa và cho phép họ sống theo ý muốn của Chúa. Amen". Sau đó, kết thúc với dấu thánh giá trên mỗi người.

Chúng ta đang nói về một phép lành kéo dài khoảng 10 hoặc 15 giây. Có hợp lý không khi từ chối những loại phép lành này cho hai người xin? Chẳng phải là thích hợp hơn để hỗ trợ đức tin của họ, dù nhỏ hay lớn, để hỗ trợ họ trong những yếu đuối của họ bằng một phép lành thiêng liêng, và hướng sự cởi mở đó đến siêu việt vốn có thể dẫn họ đến việc trung thành hơn với Tin Mừng sao?

Để tránh bất kỳ nghi ngờ nào, Tuyên bố nói thêm rằng, khi phép lành được yêu cầu bởi một cặp đôi trong tình trạng bất thường, "mặc dù nó được thể hiện bên ngoài các nghi thức được quy định bởi các sách phụng vụ, phép lành này không bao giờ nên được truyền đạt sự đồng tình với các nghi lễ của một sự kết hợp dân sự, và thậm chí không liên quan đến chúng. Nó cũng không thể được thực hiện với bất kỳ trang phục, cử chỉ hoặc lời nói nào phù hợp với đám cưới. Điều tương tự cũng áp dụng khi một cặp đồng tính xin phép lành" (n. 39). Phép lành không được diễn ra ở một nơi nổi bật trong nhà thờ, hoặc trước bàn thờ, vì điều này cũng sẽ tạo ra sự nhầm lẫn.

Vì lý do này, mọi Giám mục trong Giáo phận của mình đều được ủy quyền bởi Tuyên ngôn Fiducia supplicans để cung cấp loại phép lành, lưu ý đến sự cần thiết phải thận trọng và chăm sóc, nhưng không bao giờ ngài được phép đề xuất hoặc cung cấp các phép lành có thể giống như một nghi thức phụng vụ.

6. Giáo lý

Ở một số nơi, có lẽ, một số bài giáo lý sẽ là cần thiết để có thể giúp mọi người hiểu rằng những loại phép lành này không phải là một sự chứng thực cho cuộc sống của những người nhận lãnh. Chúng càng không phải là sự tha tội, vì những cử chỉ này khác xa với bí tích hay nghi lễ. Chúng chỉ đơn thuần là những biểu hiện đơn giản của sự gần gũi mục vụ không áp đặt những đòi hỏi tương tự như một bí tích hay một nghi lễ chính thức. Tất cả chúng ta sẽ phải trở nên quen thuộc với việc chấp nhận sự thật rằng, nếu một linh mục ban loại phép lành đơn giản này, ngài không phải là một kẻ dị giáo, ngài không phê chuẩn bất cứ điều gì cũng như không phủ nhận giáo lý Công giáo.

Chúng ta có thể giúp Dân Chúa khám phá ra rằng những loại phép lành này chỉ là những kênh mục vụ đơn giản giúp mọi người bày tỏ đức tin của họ, ngay cả khi họ là những tội nhân. Vì lý do này, khi ban phép lành cho hai người đến với nhau để cầu xin điều đó một cách tự nhiên, chúng ta không thánh hiến họ cũng không chúc mừng họ và chúng ta cũng không thực sự chấp thuận loại kết hợp đó. Trong thực tế, điều tương tự cũng xảy ra khi các cá nhân được chúc phúc, vì cá nhân cầu xin một phép lành - không phải sự tha thứ - có thể là một tội nhân, nhưng điều này không có nghĩa là chúng ta từ chối họ cử chỉ phụ tử này giữa cuộc đấu tranh sinh tồn của họ.

Nếu điều này được làm sáng tỏ như là kết quả của việc dạy giáo lý tốt, chúng ta có thể tự giải thoát mình khỏi nỗi sợ hãi rằng những phép lành này có thể diễn tả điều gì đó không thỏa đáng. Chúng ta có thể trở thành những thừa tác viên tự do hơn và có lẽ gần gũi hơn và hiệu quả hơn, với một thừa tác vụ đầy những cử chỉ của tình phụ tử và lòng hiếu khách, mà không sợ bị hiểu lầm.

 
Nguyện xin Chúa Hài Đồng ban phép lành dồi dào và nhân từ trên mọi người để chúng ta có thể sống một năm 2024 thánh thiện và hạnh phúc.

Hồng y Víctor Manuel. Fernández
Tổng trưởng
Mons. Armando Matteo
Thư Ký Phân Vụ Giáo Lý

Tác giả: Bản dịch của Duc Trung Vu, CSsR 

TIN BÀI KHÁC


***+***
xkta
lpv
gkpv
tvcv
***+***
ra khoi
lnth
LIÊN KẾT

 

 

 

11.jpg 8.jpg 9.jpg 10.jpg 13.jpg
PAGE FACEBOOK
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập461
  • Máy chủ tìm kiếm88
  • Khách viếng thăm373
  • Hôm nay40,632
  • Tháng hiện tại900,993
  • Tổng lượt truy cập78,904,444
Copyright © 2022 thuộc về Tòa Giám Mục Bùi Chu
   Phụ trách: Ban Truyền Thông Giáo Phận Bùi Chu
Địa chỉ: Xuân Ngọc - Xuân Trường - Nam Định

Email: bttbuichu@gmail.com

Chúng tôi trên mạng xã hội

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây