Bài Tin Mừng hôm nay, trích từ sách Thánh Mát-thêu (Mt 13,1-9), mở ra với một khung cảnh quen thuộc trong cuộc đời rao giảng của Đức Giêsu. Ngài ra khỏi nhà, đi đến ngồi ở ven bờ biển. Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Ngài phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Giữa không gian rộng lớn của biển và bãi bờ, Ngài dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều. Đó là cách Ngài đi vào lòng người, chạm đến những chân lý sâu xa bằng những hình ảnh gần gũi, đời thường. Và dụ ngôn hôm nay chính là dụ ngôn quen thuộc về người gieo giống.
“Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên nó khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi. Ai có tai để nghe, thì hãy nghe.”
Dụ ngôn này không chỉ kể về việc gieo hạt giống nông nghiệp, mà sâu xa hơn, nó nói về việc gieo Lời Chúa vào những mảnh đất tâm hồn khác nhau của con người. Đức Giêsu không giải thích ngay ý nghĩa của dụ ngôn, mà kết thúc bằng lời mời gọi suy tư: “Ai có tai để nghe, thì hãy nghe.” Điều này ngụ ý rằng, không phải ai cũng sẵn lòng lắng nghe và hiểu được ý nghĩa ẩn chứa trong lời Ngài. Vậy, chúng ta có tai để nghe không, và mảnh đất tâm hồn chúng ta đang là loại đất nào?
Trước hết, chúng ta cần xác định rõ người gieo giống và hạt giống trong dụ ngôn.
Người gieo giống chính là Đức Giêsu Kitô. Ngài là Đấng đã đến thế gian để gieo vãi Lời sự sống của Thiên Chúa. Tuy nhiên, người gieo giống cũng có thể là bất kỳ ai trong chúng ta, những người được mời gọi để tiếp tục sứ mạng của Ngài, loan báo Tin Mừng, gieo Lời Chúa vào lòng người khác. Mỗi lần chúng ta chia sẻ đức tin, giảng dạy giáo lý, hay sống một đời Kitô hữu gương mẫu, chúng ta cũng đang là người gieo giống.
Hạt giống chính là Lời Thiên Chúa, là Tin Mừng Nước Trời. Lời Chúa là hạt giống sống động, có sức mạnh nội tại để nảy mầm, lớn lên và sinh hoa kết quả. Lời Chúa là nguồn mạch của sự sống, của chân lý và của ơn cứu độ. Bản thân hạt giống luôn tốt, luôn hoàn hảo, có đủ tiềm năng để sinh sản dồi dào. Vấn đề không nằm ở hạt giống, mà ở mảnh đất đón nhận nó.
Dụ ngôn mô tả bốn loại đất khác nhau mà hạt giống rơi xuống, tượng trưng cho bốn thái độ tâm hồn khác nhau khi đón nhận Lời Chúa.
“Có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất.” Vệ đường là con đường mòn, bị giẫm đạp cứng rắn, không có đất tơi xốp để hạt giống có thể xuyên qua. Khi hạt giống rơi xuống đó, nó không thể thấm vào lòng đất, dễ dàng bị chim trời (ma quỷ, thế lực sự dữ) bay đến ăn mất.
Loại đất này tượng trưng cho những tâm hồn chai đá, thiếu sự chuẩn bị và không sẵn lòng đón nhận Lời Chúa. Họ nghe Lời Chúa, nhưng Lời đó không thấm vào lòng, không tác động đến cuộc sống. Có thể họ nghe vì tò mò, vì thói quen, hoặc vì bị ép buộc. Lời Chúa đối với họ chỉ là những âm thanh thoáng qua, không có ý nghĩa gì sâu sắc. Ma quỷ, hay những cám dỗ, những lo toan của thế gian, dễ dàng cướp mất Lời Chúa khỏi tâm hồn họ trước khi nó kịp bén rễ. Đây là những người nghe Lời Chúa nhưng không hiểu, không tin, và không thực hành. Lời Chúa bị bỏ phí một cách đáng tiếc.
“Có hạt rơi xuống trên đá sỏi, chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên nó khô héo.” Loại đất này có vẻ tốt hơn vệ đường vì hạt giống có thể nảy mầm và mọc lên ngay. Tuy nhiên, bên dưới lớp đất mỏng là đá sỏi, ngăn cản rễ đâm sâu.
Loại đất này tượng trưng cho những tâm hồn nông cạn, dễ dàng đón nhận Lời Chúa với sự nhiệt thành ban đầu, nhưng lại thiếu chiều sâu và sự kiên trì. Họ có thể phấn khởi khi nghe Lời Chúa, cảm thấy xúc động, hứa hẹn sẽ thay đổi. Tuy nhiên, đức tin của họ không được bén rễ sâu vào tình yêu và sự hiểu biết về Thiên Chúa. Khi thử thách ập đến – “nắng gắt” (những khó khăn, đau khổ, bách hại vì Lời Chúa) – họ không đủ sức chịu đựng. Vì không có rễ sâu, họ dễ dàng khô héo, bỏ cuộc, và từ bỏ đức tin. Đây là những người tin Chúa khi mọi sự thuận lợi, nhưng dễ dàng lung lay khi gặp sóng gió.
“Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc um tùm, nên nó chết nghẹt.” Bụi gai là loại đất có vẻ tốt, có đủ đất để hạt giống mọc lên và đâm rễ. Tuy nhiên, mảnh đất này lại bị lấn chiếm bởi những thứ khác: bụi gai – những lo toan, vướng bận, ham muốn vật chất của đời này.
Loại đất này tượng trưng cho những tâm hồn bị chia sẻ, bị chi phối bởi những lo toan trần thế và những ham muốn vật chất. Họ cũng nghe Lời Chúa, và Lời Chúa cũng có thể nảy mầm trong lòng họ. Nhưng đồng thời, những “bụi gai” của cuộc sống (lo lắng về tiền bạc, công việc, danh vọng, thú vui, sự tiện nghi, v.v.) cũng mọc lên và phát triển mạnh mẽ. Những lo toan và ham muốn này sẽ làm chết nghẹt hạt giống Lời Chúa, khiến nó không thể lớn lên, không thể sinh hoa trái. Họ bị phân tâm bởi những điều phù phiếm, mất đi sự tập trung vào Thiên Chúa. Đây là những người muốn vừa giữ đạo, vừa thỏa mãn mọi ham muốn thế gian, và cuối cùng, họ đánh mất cả hai.
“Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi.” Đất tốt là loại đất được chuẩn bị kỹ lưỡng, tơi xốp, không có đá sỏi hay bụi gai, đủ chiều sâu và dinh dưỡng để hạt giống có thể phát triển toàn diện.
Loại đất này tượng trưng cho những tâm hồn cởi mở, sẵn sàng đón nhận Lời Chúa một cách trọn vẹn, và quyết tâm thực hành Lời Chúa trong đời sống. Họ không chỉ nghe Lời Chúa bằng tai, mà còn lắng nghe bằng cả tâm hồn, để Lời Chúa thấm nhập, bén rễ sâu, và biến đổi cuộc sống. Họ sẵn sàng dọn dẹp những “đá sỏi” (những nông nổi, thiếu kiên trì) và nhổ bỏ những “bụi gai” (những lo toan, ham muốn trần thế) để Lời Chúa có đủ không gian để phát triển. Chính vì thế, Lời Chúa trong họ đã sinh hoa kết quả dồi dào, có hạt được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi. Mức độ kết quả có thể khác nhau, tùy thuộc vào sự cộng tác của mỗi người, nhưng tất cả đều sinh hoa trái. Hoa trái ở đây là hoa trái của đức tin, của lòng yêu mến, của đời sống thánh thiện, của những việc làm bác ái, của sự biến đổi chính mình và ảnh hưởng tích cực đến người khác.
Đức Giêsu kết thúc dụ ngôn bằng lời mời gọi: “Ai có tai để nghe, thì hãy nghe.” (c. 9). Lời này không phải là một câu nói cửa miệng, mà là một lời mời gọi sâu sắc, đòi hỏi sự chú ý đặc biệt và một thái độ nội tâm sẵn sàng đón nhận.
“Tai để nghe” ở đây không chỉ là khả năng nghe bằng thính giác, mà là khả năng lắng nghe bằng tâm hồn, bằng đức tin. Nó là khả năng nhận ra tiếng Chúa trong Lời Ngài, khả năng hiểu được ý nghĩa sâu xa của Lời đó, và khả năng sẵn sàng đáp lại bằng hành động.
Nhiều người có tai, nhưng lại không nghe. Họ nghe Lời Chúa, nhưng không để Lời đó thay đổi cuộc sống của họ. Họ có thể bận tâm với những lo toan trần thế, hoặc bị định kiến che lấp, hoặc đơn giản là không muốn thay đổi lối sống.
Dụ ngôn người gieo giống không phải là một câu chuyện để chúng ta đánh giá hay phân loại người khác. Nó là một tấm gương để mỗi người chúng ta tự soi chiếu bản thân: mảnh đất tâm hồn tôi đang là loại đất nào?
Tôi có đang là vệ đường, để Lời Chúa bị bỏ phí, bị ma quỷ hay thế gian cướp mất trước khi nó kịp thấm vào lòng?
Tôi có là đất đá sỏi, dễ dàng nhiệt thành ban đầu nhưng thiếu chiều sâu và kiên trì khi gặp thử thách?
Tôi có là bụi gai, để những lo toan, những ham muốn vật chất, những bận rộn trần thế làm nghẹt thở Lời Chúa, ngăn cản nó sinh hoa trái?
Hay tôi là đất tốt, sẵn sàng đón nhận Lời Chúa, dọn dẹp mọi rào cản, và để Lời Chúa biến đổi cuộc đời tôi, sinh hoa trái dồi dào?
Lời Chúa hôm nay là một lời mời gọi khẩn thiết để chúng ta không ngừng dọn dẹp mảnh đất tâm hồn mình, để Lời Chúa có thể sinh hoa kết quả tối đa.
Để tránh trở thành “vệ đường”, chúng ta cần ý thức lắng nghe Lời Chúa một cách tích cực, không chỉ trong Thánh Lễ mà còn trong đời sống hằng ngày. Hãy đọc Kinh Thánh, suy niệm Lời Chúa, để Lời Ngài thấm nhập vào tâm trí và trái tim.
Để tránh trở thành “đất đá sỏi”, chúng ta cần rèn luyện chiều sâu của đức tin. Điều này đòi hỏi sự cầu nguyện liên lỉ, sự kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu, và sự kiên trì trong thử thách. Hãy chấp nhận những khó khăn, đau khổ như những cơ hội để đức tin bén rễ sâu hơn, để chúng ta không bị khô héo khi “nắng gắt” cuộc đời ập đến.
Để tránh trở thành “bụi gai”, chúng ta cần nhận diện và nhổ bỏ những “bụi gai” trong cuộc sống của mình: những lo toan thái quá về vật chất, những ham muốn không lành mạnh, những thú vui phù phiếm làm phân tâm chúng ta khỏi Thiên Chúa. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ mọi thứ trên đời, mà là biết sắp xếp lại các ưu tiên, đặt Thiên Chúa lên hàng đầu, để những điều thế gian không thể làm nghẹt thở sự sống thiêng liêng.
Và cuối cùng, hãy nỗ lực để trở thành “đất tốt”. Điều này đòi hỏi sự sẵn lòng đón nhận Lời Chúa bằng cả lý trí và con tim, sự quyết tâm thực hành Lời Chúa trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Mỗi hành vi yêu thương, mỗi cử chỉ tha thứ, mỗi lời nói chân thật, mỗi việc làm bác ái đều là những hoa trái mà Lời Chúa sinh ra trên mảnh đất tâm hồn chúng ta.
Dụ ngôn người gieo giống không phải là một lời kết án, mà là một lời mời gọi. Nó nhắc nhở chúng ta về trách nhiệm của mình đối với Lời Chúa mà chúng ta đã và đang nhận được. Hạt giống Lời Chúa đã được gieo vãi cách quảng đại và nhưng không trên mảnh đất tâm hồn chúng ta. Vấn đề không phải là chất lượng của hạt giống, mà là chất lượng của mảnh đất.
Chúa Giêsu không yêu cầu tất cả phải sinh hoa trái một trăm. Ngài chấp nhận cả ba mươi, sáu mươi, một trăm. Điều quan trọng là mảnh đất tâm hồn chúng ta có thực sự mở ra và sẵn lòng để Lời Chúa phát triển và sinh hoa kết quả hay không.
Nguyện xin Chúa Giêsu, Người Gieo Giống vĩ đại, ban cho chúng ta ơn nhận ra mảnh đất tâm hồn mình. Xin giúp chúng ta có đôi tai biết lắng nghe, một trái tim biết đón nhận, và một ý chí kiên vững để dọn dẹp mọi chướng ngại vật, để Lời Chúa có thể bén rễ sâu, lớn lên và sinh hoa kết quả dồi dào trong cuộc đời chúng ta, làm vinh danh Thiên Chúa và mang lại ơn ích cho tha nhân.
Lm. Annai, CSsR
Tác giả: Lm. Anmai, CSsR