Một lần tình cờ, tôi có dịp nghe lại một đoạn lời của bài hát làm đánh động lòng tôi: “Phục vụ là cho không, phục vụ là quên mình, phục vụ không đòi đền đáp, phục vụ ân nghĩa cũng chờ…”.
Vâng! Được phục vụ người khác là một vinh dự, là ơn gọi của người Kitô hữu. Vì thế, ai trong chúng ta không phục vụ là đánh mất ơn gọi, đánh mất bản chất của mình. Không ở đâu chúng ta có thể tìm được gương mẫu phục vụ như Đức Giêsu: “Ta đến không phải là để được người ta phục vụ nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người” (x. Mt 20,28). Khi cúi xuống rửa chân cho các môn đệ, khi đồng bàn với người tội lỗi, hay khi an ủi, nâng đỡ chữa lành người đau bệnh,… Chúa Giêsu đều làm gương phục vụ khiêm tốn cho chúng ta. Dù là Con Thiên Chúa, nhưng Đức Giêsu đã tự hạ sống vâng phục, mang lấy thân phận con người để chia sẻ niềm vui nỗi buồn, những vất vả gian lao của kiếp con người như chúng ta. Thiên Chúa còn phục vụ như thế huống chi chúng ta lại là những con người.
Càng phục vụ người khác, chúng ta càng được lớn lên và triển nở. Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng Giêsu bảo rằng, một cánh hoa dù nhỏ bé đến đâu cũng sống trọn kiếp hoa khi tỏa hương thơm ngát. Một nghệ sĩ dương cầm tấu lên những bản nhạc du dương cũng là để phục vụ người khác. Mẹ Têrêxa Calcutta được cả thế giới ngưỡng mộ không phải vì Mẹ là phụ nữ xinh đẹp, giàu sang nhưng vì Mẹ là một người phụ nữ bình thường như bao phụ nữ khác, nhưng có một trái tim đầy ắp yêu thương. Mẹ đã yêu thương, chăm sóc, phục vụ những người nghèo khổ, bệnh tật… Mẹ đã phục vụ họ như chính Thân Thể Chúa Kitô. Mỗi người dù làm công việc gì hết mình, tận tình cũng là để phục vụ người khác và xây dựng Giáo Hội. Người lười biếng ích kỉ thì không biết chia sẻ hay phục vụ người khác. Một con người chỉ thực sự là người khi sống cùng với người khác, biết phục vụ chia sẻ với người khác bởi không ai là một hòn đảo, ngay cả đất đá vô tri… Chính khi phục vụ và sống chan hòa với người khác, chúng ta càng được sung mãn về nhân cách, phong phú về tâm hồn, tăng thêm niềm vui. Phục vụ là cho đi, là làm cho người khác được hạnh phúc. Và chúng ta chỉ thực sự có hạnh phúc khi biết làm cho người khác được hạnh phúc.
Trong xã hội, mọi người bình đẳng, nếu ai có chức vụ cao đi nữa thì cũng là để phục vụ người khác. Trong gia đình chúng ta, cha mẹ là người quan trọng nhất, thế nhưng cha mẹ lại là người phục vụ và hy sinh cho con cái nhiều nhất. Càng làm lớn lại càng phục vụ nhiều hơn, như Chúa Giêsu đã nói: “Trong anh em, người làm lớn hơn cả phải là người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên”(x. Mt 23,12)
Lạy Chúa, mỗi người trong chúng con đều là những ngọn nến nhỏ bé trong vũ trụ bao la. Xin Chúa ban cho ngọn nến yêu thương được lớn lên trong chúng con để chúng con phản chiếu ánh sáng yêu thương của mình ra cho người khác khi chúng con hết lòng phục vụ mọi người như chính Chúa đã phục vụ chúng con.