Lễ Mình Máu Thánh Chúa
Hằng năm, sau Chúa Nhật Chúa Chiên Lành và Lễ Chúa Ba Ngôi, Giáo Hội Công Giáo long trọng cử hành Lễ Mình Máu Thánh Chúa Giê-su Ki-tô. Đây là một dịp đặc biệt để cộng đoàn tín hữu cùng nhau tôn vinh mầu nhiệm trọng tâm của đức tin Ki-tô giáo: sự hiện diện thực sự, sống động và trọn vẹn của Chúa Giê-su trong Bí Tích Thánh Thể. Bí Tích Thánh Thể không chỉ là một nghi thức tôn giáo, mà còn là Bí Tích của tình yêu, nơi Chúa Giê-su trao ban chính mình – thân thể và máu Người – dưới hình bánh và rượu, để trở nên nguồn sống, nguồn ơn cứu độ cho nhân loại. Trong sự đơn sơ của tấm bánh và ly rượu, Chúa ẩn mình để trở nên gần gũi với con người, đồng hành với họ trong hành trình đức tin và cuộc sống.
Mầu nhiệm Thánh Thể là trung tâm của đời sống Giáo Hội, là nguồn mạch của mọi ân sủng và là điểm quy tụ của đức tin. Qua Bí Tích này, Chúa Giê-su không chỉ ban tặng chính mình mà còn mời gọi mỗi người tham dự vào bàn tiệc thánh, nơi Người nuôi dưỡng linh hồn, chữa lành những vết thương tâm hồn và củng cố đức tin. Lễ Mình Máu Thánh Chúa là lời nhắc nhở rằng Bí Tích Thánh Thể không chỉ là một nghi thức, mà là một thực tại sống động, nơi Chúa Giê-su hiện diện để yêu thương, tha thứ và nâng đỡ nhân loại.
Bài Đọc I trong Sách Sáng Thế giới thiệu nhân vật Men-ki-xê-đê, vua thành Sa-lem và tư tế của Thiên Chúa Tối Cao. Ông xuất hiện trong bối cảnh chúc phúc cho ông Áp-ram sau chiến thắng của ông trước các kẻ thù. Men-ki-xê-đê mang bánh và rượu ra, dâng lên Thiên Chúa lời ca tụng và chúc phúc cho Áp-ram. Hành động này không chỉ là một nghi thức đơn thuần, mà còn mang ý nghĩa tiên báo sâu sắc về Bí Tích Thánh Thể trong thời Tân Ước. Bánh và rượu, hai yếu tố đơn sơ nhưng thiết yếu, đã trở thành dấu chỉ tiên trưng cho thân thể và máu Chúa Giê-su trong Thánh Lễ.
Men-ki-xê-đê, với vai trò vừa là vua vừa là tư tế, là hình bóng của Chúa Giê-su – vị Thượng Tế vĩnh cửu và Vua muôn đời. Không giống các tư tế khác trong Cựu Ước, Men-ki-xê-đê không thuộc dòng dõi Lê-vi, nhưng ông được Thiên Chúa chọn để thi hành vai trò tư tế. Điều này tiên báo vai trò độc đáo của Chúa Giê-su, Đấng không chỉ dâng lễ vật mà còn trở thành chính lễ vật – thân thể và máu Người – được hiến dâng trên thập giá và tiếp tục được hiện tại hóa trong mỗi Thánh Lễ. Qua hành động của Men-ki-xê-đê, chúng ta nhận ra rằng Bí Tích Thánh Thể không chỉ là một nghi thức mới, mà là sự hoàn tất của những dấu chỉ đã được Thiên Chúa chuẩn bị từ trong lịch sử cứu độ.
Hình ảnh bánh và rượu trong nghi thức của Men-ki-xê-đê còn mang ý nghĩa sâu xa về sự hiệp thông. Bánh được làm từ lúa mì, rượu được ép từ nho – cả hai đều là kết quả của sự hợp nhất và hy sinh. Lúa mì bị nghiền nát, nho bị ép lấy nước, để trở thành bánh và rượu nuôi dưỡng con người. Cũng vậy, Chúa Giê-su đã hiến thân mình, chịu nghiền nát bởi đau khổ và cái chết, để trở nên nguồn sống cho nhân loại. Bí Tích Thánh Thể, vì thế, là lời mời gọi mỗi người tham dự vào sự hiệp thông với Chúa và với nhau, để trở nên một thân thể duy nhất trong Đức Ki-tô.
Trong bài Đọc II, trích từ thư gửi tín hữu Cô-rin-tô, Thánh Phao-lô nhắc lại một sự thật nền tảng của đức tin Ki-tô giáo: “Điều tôi đã lãnh nhận từ Chúa, tôi xin truyền lại cho anh em”. Lời này không chỉ là một lời nhắc nhở, mà là một tuyên xưng về nguồn gốc thần linh của Bí Tích Thánh Thể. Thánh Phao-lô, người chưa từng trực tiếp tham dự Bữa Tiệc Ly, đã nhận được mạc khải trực tiếp từ Chúa Giê-su về mầu nhiệm này. Ông truyền lại lời thiết lập Bí Tích Thánh Thể: “Đây là Mình Thầy, sẽ bị nộp vì anh em… Đây là chén Máu Thầy, Máu Giao Ước mới và vĩnh cửu…”.
Những lời này, được lặp lại trong mỗi Thánh Lễ, không chỉ là một câu chuyện kể lại, mà là một hành động hiện tại hóa mầu nhiệm cứu độ. Khi linh mục đọc lời truyền phép, bánh và rượu trở thành Mình và Máu Chúa Giê-su, không phải theo nghĩa biểu tượng, mà là sự hiện diện thực sự, bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần và lời mời gọi của Chúa Giê-su. Thánh Phao-lô nhấn mạnh rằng mỗi lần chúng ta tham dự Thánh Lễ, chúng ta “loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới khi Người lại đến”. Bí Tích Thánh Thể, do đó, là một hành trình đức tin, nơi chúng ta không chỉ tưởng niệm cái chết và sự phục sinh của Chúa, mà còn sống mầu nhiệm ấy trong đời sống của mình.
Thánh Phao-lô cũng nhắc nhở rằng Bí Tích Thánh Thể là một ân huệ Chúa ban cho Giáo Hội. Đây không phải là một nghi thức dành riêng cho một số người, mà là một quà tặng dành cho toàn thể cộng đoàn đức tin. Qua việc tham dự Thánh Lễ và lãnh nhận Mình Thánh Chúa, các tín hữu được mời gọi sống hiệp nhất, yêu thương và phục vụ lẫn nhau, như Chúa Giê-su đã làm trong Bữa Tiệc Ly, khi Người rửa chân cho các môn đệ. Bí Tích Thánh Thể, vì thế, không chỉ là nguồn mạch ân sủng cá nhân, mà còn là nền tảng cho đời sống cộng đoàn của Giáo Hội.
Trong bài Tin Mừng theo Thánh Lu-ca, chúng ta được nghe thuật lại phép lạ Chúa Giê-su nuôi năm ngàn người chỉ với năm chiếc bánh và hai con cá. Đây là một trong những phép lạ nổi bật nhất trong các sách Tin Mừng, không chỉ vì quy mô của nó, mà còn vì ý nghĩa thần học sâu sắc. Phép lạ này là một dấu chỉ rõ ràng về Bí Tích Thánh Thể, nơi Chúa Giê-su nuôi dưỡng dân Người bằng chính thân thể và máu Người.
Hành động của Chúa Giê-su trong phép lạ này phản ánh nghi thức của Thánh Lễ: Người cầm lấy bánh, ngước mắt lên trời, chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ để phân phát cho dân chúng. Những động từ này – cầm lấy, chúc tụng, bẻ ra, trao ban – chính là những hành động cốt lõi của Bí Tích Thánh Thể. Qua đó, Chúa Giê-su cho thấy rằng Người không chỉ là Đấng ban bánh vật chất để nuôi thân xác, mà còn là Đấng ban chính mình để nuôi dưỡng linh hồn. Bánh và cá, dù ít ỏi, đã trở nên dư dật dưới bàn tay của Chúa, đến nỗi mọi người đều được no nê và còn thừa lại mười hai thúng.
Sự dư dật này là một dấu chỉ về tình yêu vô biên của Thiên Chúa. Trong Bí Tích Thánh Thể, Chúa Giê-su không chỉ ban đủ, mà ban dư tràn, để không ai bị bỏ lại trong cơn đói khát thiêng liêng. Mười hai thúng bánh thừa là biểu tượng của sự sung mãn, đồng thời là lời mời gọi các môn đệ tiếp tục sứ mạng phân phát “bánh sự sống” cho nhân loại. Qua phép lạ này, Chúa Giê-su cũng dạy chúng ta về sự phó thác và chia sẻ. Cậu bé trong Tin Mừng đã dâng lên Chúa những gì cậu có – năm chiếc bánh và hai con cá – dù đó là tất cả những gì cậu sở hữu. Từ sự dâng hiến nhỏ bé ấy, Chúa đã thực hiện một phép lạ vĩ đại. Cũng vậy, trong đời sống đức tin, Chúa mời gọi chúng ta dâng lên Người những gì chúng ta có, dù nhỏ bé, để Người biến đổi và sử dụng cho vinh quang của Người.
Bí Tích Thánh Thể không chỉ là một nghi thức tôn giáo, mà còn là một lời mời gọi sống động. Khi lãnh nhận Mình và Máu Chúa, chúng ta được mời gọi trở nên giống Người hơn: sống yêu thương, tha thứ, phục vụ và hiến thân vì người khác. Thánh Lễ không kết thúc khi chúng ta rời nhà thờ, mà tiếp tục trong đời sống hằng ngày, khi chúng ta mang tình yêu của Chúa đến với thế giới. Bí Tích Thánh Thể là nguồn sức mạnh để chúng ta đối diện với những thử thách, vượt qua cám dỗ và sống chứng tá cho Tin Mừng.
Hơn nữa, Bí Tích Thánh Thể là dấu chỉ của sự hiệp thông. Khi cùng nhau tham dự Thánh Lễ và lãnh nhận Mình Thánh Chúa, chúng ta được liên kết với nhau trong một thân thể duy nhất – Thân Thể Mầu Nhiệm của Chúa Ki-tô. Sự hiệp thông này không chỉ giới hạn trong cộng đoàn hiện diện, mà mở rộng đến toàn thể Giáo Hội, cả trên trời và dưới đất. Qua Bí Tích Thánh Thể, chúng ta được mời gọi xây dựng một cộng đoàn yêu thương, nơi không có chỗ cho sự chia rẽ, ganh ghét hay ích kỷ.
Lễ Mình Máu Thánh Chúa cũng là dịp để chúng ta nhìn lại mối tương quan của mình với Bí Tích Thánh Thể. Chúng ta có thực sự trân trọng sự hiện diện của Chúa Giê-su trong tấm bánh và ly rượu? Chúng ta có chuẩn bị tâm hồn xứng đáng để lãnh nhận Người? Và sau khi lãnh nhận, chúng ta có để cho tình yêu của Chúa biến đổi đời sống mình, hay chỉ coi đó là một thói quen tôn giáo? Đây là những câu hỏi mà mỗi người cần tự vấn để sống mầu nhiệm Thánh Thể một cách sâu sắc hơn.
Lễ Mình Máu Thánh Chúa Giê-su là một lời mời gọi mạnh mẽ để chúng ta tái khám phá vẻ đẹp và sức mạnh của Bí Tích Thánh Thể. Đây là Bí Tích của tình yêu, nơi Chúa Giê-su trao ban chính mình để trở nên lương thực nuôi dưỡng chúng ta trên hành trình đức tin. Qua hình ảnh Men-ki-xê-đê, lời thiết lập của Thánh Phao-lô và phép lạ nuôi đám đông, chúng ta nhận ra rằng Bí Tích Thánh Thể không chỉ là một nghi thức, mà là một thực tại sống động, nơi Chúa Giê-su hiện diện để yêu thương, tha thứ và đồng hành với chúng ta.
Hãy để Bí Tích Thánh Thể trở thành trung tâm của đời sống chúng ta. Mỗi lần tham dự Thánh Lễ, hãy đến với tâm hồn rộng mở, sẵn sàng lãnh nhận tình yêu của Chúa và mang tình yêu ấy đến với người khác. Hãy sống với niềm tin rằng Chúa Giê-su, Đấng hiện diện trong Bí Tích Thánh Thể, luôn đồng hành với chúng ta, ban sức mạnh để chúng ta sống chứng tá cho Người trong một thế giới đầy thách thức. Và hãy nhớ rằng, như trong phép lạ nuôi đám đông, Chúa không bao giờ ban vừa đủ, mà luôn ban dư tràn, để chúng ta có thể chia sẻ tình yêu và ân sủng của Người với mọi người.
Tác giả: Lm. Anmai, CSsR