Thứ Tư sau Chúa Nhật I Mùa Vọng
Mt 15, 29-37
Người chạnh lòng thương
Chúa Giêsu đã dành tình yêu thương cho con người, đặc biệt là những người nghèo khó, bệnh tật, bơ vơ không nơi nương tựa. Bài Tin mừng theo thánh Matthêu (Mt 15, 29-37) nêu lên hình ảnh Chúa Giêsu chạnh lòng thương đám đông dân chúng. Vì chạnh lòng thương Chúa đã chữa lành cho người câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Trước hành động của Chúa Giêsu mục tử, nhiều người đã nhận ra được tình yêu lòng thương xót của Thiên Chúa, từ đó họ dâng lời tôn vinh Người.
Thêm nữa, vì chạnh lòng thương Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng khi họ đi theo và nghe Người giảng dạy. Phép lạ hóa bánh ra nhiều để cho đám đông dân chúng được ăn no nê cũng là một hình ảnh tuyệt vời để diễn tả cõi lòng của Chúa Giêsu, Người muốn cho họ luôn được dưỡng nuôi no đủ và dư đầy. Không chỉ là của ăn vật chất là cơm bánh để nuôi dưỡng thể xác nhưng chính Người muốn tự hiến mình trở nên tấm bánh là chính Mình và Máu Người nên lương thực thiêng liêng nuôi dưỡng linh hồn con người.
Ngày nay, trong đời sống có nhiều những “tấm bánh” chỉ được giữ riêng cho cá nhân và không hề được bẻ ra chia sẻ cho những người đang sống trong cảnh nghèo đói, khốn khổ. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhận định: “chúng ta bị tràn ngập những tin tức và hình ảnh kinh hoàng thuật cho chúng ta đau khổ của con người và đồng thời chúng ta cảm thấy mình không có khả năng can thiệp”. Chính suy nghĩ này làm cho chúng ta có thể lẩn trốn con tim “chạnh lòng thương” vì cho rằng mình không có bổn phận và cũng không có dư đầy để có thể chia sẻ hay cho đi.
Chúa Giêsu đã muốn chính các môn đệ của Người đem bánh để phân phát cho mọi người. Sứ điệp Lời Chúa mời gọi chúng ta, từng người một, khi nhận lãnh Bánh của Chúa, với con tim chạnh lòng thương cũng biết chia sẻ cho người khác, để Chúa có thể nuôi sống mọi người trên trần gian. Chắc chắn những nỗ lực sống tốt trong ơn thánh Chúa của chúng ta sẽ dễ dàng trở nên gương sáng cho những người đang sống trong sự vô cảm, lệch lạc lương tâm biết nhận ra Chúa đang hiện diện và luôn yêu thương.
Tác giả: Nhóm suy niệm BC