Ca phẫu thuật thiêng liêng

Thứ năm - 06/09/2018 03:28  1701
117146425 1024x1024Nhận được tin bạn ốm, em vội vã đến thăm, thấy bạn nằm bất động trên giường môi tái nhợt, mặt mày xanh lét, toàn thân hốc hác, em hoảng hốt:

- Đi bác sĩ chưa?

- Chưa. Sợ nhiều thủ tục rắc rối, lại sợ tiêm nữa.

Em: Trời!
Nhìn bạn, em biết mình phải làm gì. Đi gặp bác sĩ. Đến cửa phòng khám, em do dự vì chính em cũng sợ, em sợ mùi bệnh viện, nghĩ đến bạn, em lấy dũng khí đi vào.

Một vị bác sĩ phúc hậu có khuôn mặt chữ điền hiền từ đón em. Nụ cười của vị bác sĩ làm em quên sợ hãi, em nghĩ đến bạn.

BS: Sao cô bé? Cháu bị sao nào?

Em: Dạ không, cháu không sao cả, nhưng bạn cháu đang bị bệnh. Bác sĩ oh một tiếng rồi bảo em kể triệu chứng bệnh của bạn, em bảo bệnh nhân đang trong thời kỳ ủ bệnh nên triệu chứng không rõ ràng. Bác sĩ bảo vậy hãy kể một số triệu chứng mờ, có như thế thì mới biết chẩn đoán. Em bảo triệu chứng mờ thì em cũng có nên dễ trình bày. Em liền thưa:

- Đôi khi cháu hơi gai sốt (tức giận): Cơn sốt không kéo dài, nó cứ nóng phừng lên rồi lại hạ xuống, lúc nóng lúc lạnh.

- Đôi khi cháu mất cảm giác (thờ ơ): Cháu không thấy đau với người đau, không vui với người vui, không chia sẻ với người khóc, cháu sợ va chạm.

- Đôi khi môi cháu bị giật giật (lý luận): Cháu chẳng thấy ai có lý bằng mình. Cháu thấy có những điều mọi người thật vô lý. Cháu áp dụng chiêu phân tích cho mọi trường hợp.

- Cháu hay bị hoa mắt (tham lam): Cháu muốn có thật nhiều tài năng, sức khỏe. Cháu ngại sống thiếu, cháu sợ cái nghèo.

- Đôi khi tay chân cháu bị tê (lười biếng): Cháu không muốn giúp ai, cháu sợ mất giờ riêng của mình, cháu không muốn bước tới người khác.

- Cơ mặt cháu khó nhìn xuống (kiêu căng): cháu dương oai trước thành công, cháu thích người ta khen ngợi, cháu muốn mọi người nhìn nhận khả năng của mình.
...
Bác nghe cháu kể thì hình như bệnh tình của cháu đang đến thời phát triển rồi chứ còn ủ gì nữa. Phải siêu âm vùng tim gấp thôi cháu ạ.

S..I..Ê..U… Â..M? Chưa kịp nói hết câu, em đã được đưa đến phòng siêu âm. Siêu âm xong bác sĩ cầm kết quả, nhíu mày, nhăn trán: Có một khối u xuất hiện trong tim, không biết lành hay dữ. Tiếp tục phải sinh tiết ngay để biết là u gì? Em quỵ xuống, shoch! Em đi kể bệnh người khác, cuối cùng con bệnh lại là mình. Em đi sinh tiết, các bác sĩ mở khu lồng ngực trái của em, đưa vào một số dụng cụ y khoa, lấy ra một chút tế bào (hy sinh) mang đi thử. Em mở mắt ra, bác sĩ mỉm cười “vẫn còn kịp, là u lành con ạ, may mà phát hiện ra sớm”. Em lí nhí: Vậy là cháu bị bệnh gì thưa bác sĩ? Con bị bệnh “vô thần thực tiễn”. Bệnh gì mà lạ vậy, em chưa nghe thấy trong y khoa? Sao lại vô thần thực tiễn?

Bác sĩ nhún vai: Căn bệnh này hiện nay đang lan tràn, người mắc số nhiều là giới trẻ. Các triệu chứng bệnh ngày càng gia tăng. Không khí, thức ăn, môi trường ô nhiễm khiến bệnh tình càng phức tạp. Các chương trình tuyên truyền (tĩnh tâm, thường huấn) phòng chống bệnh có mấy ai để tâm. Con người ta muốn thay giá trị vĩnh cửu bằng lối sống thực dụng, bỗng nhiên là người Công giáo ta lại trở thành vô thần, không đi theo đường lối Thiên Chúa, ta tự xóa sự có mặt của Ngài. Chính lối sống này là virút nuôi sống con bệnh. Bệnh nhân sẽ ngày một dửng dưng vô cảm trước đồng loại. Chỉ sống bó hẹp với nhu cầu của mình, không biết giúp đỡ đồng loại, không lên tiếng trước bất công, không cảm phục trước điều tốt đẹp. Tim bệnh nhân sẽ bị hẹp lại, trước là van hai lá, sau ba lá, sau nữa suy trái, suy phải và suy toàn bộ. Tim mất hẳn chức năng co bóp và điều phối máu. Bệnh nhân ngày một thấy khô cằn, đụng vào cái khô ráp nhất của cuộc sống cũng không hay biết gì. Dây thần kinh số VII sẽ bị liệt. Tay chân bất động vì không làm việc các khớp bị khô. Cơn sốt ngày một kéo dài dẫn đến hồng cầu bị phá hủy hang loạt. Da mặt nhiều nếp nhăn vì ngước lên quá nhiều, mắt mờ dần... Tất cả đều từ từ phá hủy nội tạng, đứt các gân mạch và cuối cùng bệnh nhân tử vong.

Nghe bác sĩ nói xong, mặt em tái đi, tay chân mềm nhũn: Bác sĩ ơi! Chẳng lẽ y học bó tay sao ạ? Y học thì không bó tay, nhưng bệnh nhân thiếu kiên nhẫn.

Xin cho cháu được nhập viện, cháu muốn được khỏi bệnh. Chỉ chờ câu nói đó của em, bác sĩ liền triệu tập ngay một cuộc hội chẩn toàn khoa. Sau hai tiếng cuộc hội chẩn có kết quả. Bác sĩ đến bên em, đưa vào tay em một cuốn hồ sơ bệnh án.

Họ tên:
Quê quán:
Chẩn đoán: Vô thần thực tiễn cấp độ II
Phác đồ điều trị: Nội khoa
Nhìn xuống khu thưc hiện y lệnh, em chỉ nhìn thấy một dòng chữ duy nhất: HÃY YÊU NHƯ THẦY ĐÃ YÊU.

Tác giả: Hoa Cát

***+***
xkta
lpv
gkpv
tvcv
***+***
ra khoi
lnth
LIÊN KẾT

 

 

 

11.jpg 8.jpg 9.jpg 10.jpg 13.jpg
PAGE FACEBOOK
THỐNG KÊ
  • Đang truy cập420
  • Máy chủ tìm kiếm55
  • Khách viếng thăm365
  • Hôm nay51,332
  • Tháng hiện tại911,693
  • Tổng lượt truy cập78,915,144
Copyright © 2022 thuộc về Tòa Giám Mục Bùi Chu
   Phụ trách: Ban Truyền Thông Giáo Phận Bùi Chu
Địa chỉ: Xuân Ngọc - Xuân Trường - Nam Định

Email: bttbuichu@gmail.com

Chúng tôi trên mạng xã hội

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây