Cuộc đời không êm ái như dòng sông
Thứ sáu - 06/06/2025 04:12
31
Cuộc đời như một dòng sông, lúc êm đềm trôi, lúc cuộn sóng dữ dội, cuốn ta vào những vòng xoáy không lường trước. Trong hành trình ấy, có những tháng ngày giông bão, nơi mà ánh sáng dường như tắt lịm, chỉ còn lại bóng tối và những thử thách khắc nghiệt. Nhưng nếu ta may mắn có một người bạn đời, một người vợ, một người chồng, thì đó chính là ngọn đèn soi lối, là cánh tay vững chãi nắm lấy ta, dìu ta qua những cơn bão tố. Đã là vợ chồng, lẽ sống không chỉ nằm ở những khoảnh khắc hạnh phúc ngập tràn, mà còn ở sự nâng đỡ, dìu dắt nhau qua những chông gai, cùng nắm chặt tay để không ai bị bỏ lại phía sau.
Người ta thường nói, tình yêu là những rung động ban đầu, là ánh mắt trao nhau đầy mê say, là những lời hứa ngọt ngào dưới ánh trăng. Nhưng lẽ sống của một cuộc hôn nhân không dừng lại ở những điều lãng mạn ấy. Nó là sự cam kết bền bỉ, là lòng kiên nhẫn khi đối phương vấp ngã, là sự thấu hiểu khi lời nói không đủ để diễn tả nỗi đau. Có những ngày cuộc sống như một ngọn núi dựng đứng, mỗi bước đi đều nặng nề, mệt mỏi. Đó là khi người chồng mất việc, khi người vợ kiệt sức vì những lo toan, khi cả hai đối diện với bệnh tật, mất mát hay những thất bại không tên. Nhưng chính trong những khoảnh khắc ấy, tình nghĩa vợ chồng trở thành sức mạnh vô song. Một cái nắm tay, một ánh mắt động viên, hay chỉ đơn giản là sự hiện diện lặng lẽ bên nhau, cũng đủ để tiếp thêm nghị lực, để cả hai cùng đứng dậy và bước tiếp.
Đã là vợ chồng, không ai hứa hẹn sẽ cho nhau cả thế giới, nhưng chắc chắn phải hứa sẽ không bao giờ buông tay nhau giữa lằn ranh của khó khăn. Nâng đỡ nhau không chỉ là sẻ chia vật chất, mà còn là nuôi dưỡng tâm hồn, là làm chỗ dựa để người kia tìm thấy bình yên giữa cơn bão. Có những lúc, người vợ là ngọn gió mát lành, xoa dịu những vết thương lòng của chồng sau những ngày dài mỏi mệt. Có những lúc, người chồng là bức tường thành kiên cố, che chắn cho vợ trước những sóng gió của cuộc đời. Họ thay phiên nhau làm điểm tựa, làm ánh sáng, để không một ai phải đơn độc trên hành trình đầy thử thách này.
Chông gai của cuộc sống không bao giờ hết. Có thể là những ngày thiếu thốn, khi cả hai phải chật vật từng đồng để nuôi con khôn lớn. Có thể là những hiểu lầm, khi lời nói vô tình làm tổn thương trái tim nhau. Có thể là những giây phút tưởng chừng mọi thứ sụp đổ, khi niềm tin bị lung lay và hy vọng trở nên mong manh. Nhưng lẽ sống của vợ chồng nằm ở chỗ không để những chông gai ấy chia cắt đôi lòng. Họ học cách tha thứ, học cách lắng nghe, học cách yêu thương cả những điều chưa hoàn hảo ở nhau. Họ nắm chặt tay, không phải vì sợ mất nhau, mà vì tin rằng chỉ cần còn nhau, mọi thử thách đều có thể vượt qua.
Cuộc đời chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng nó đáng sống khi ta có một người đồng hành, một người sẵn sàng cùng ta đối mặt với mọi giông bão. Đã là vợ chồng, lẽ sống chính là sự gắn bó keo sơn, là lời thề ngầm rằng dù thế giới có quay lưng, dù số phận có khắc nghiệt, họ vẫn sẽ là điểm tựa vững chắc của nhau. Họ không hứa sẽ cho nhau một cuộc đời không đau khổ, nhưng họ hứa sẽ cùng nhau làm cho những đau khổ ấy trở nên nhẹ nhàng hơn. Và như thế, qua những tháng ngày giông bão, họ không chỉ vượt qua, mà còn tìm thấy ý nghĩa sâu sắc của tình yêu, của sự hy sinh, và của một cuộc đời đáng sống.