Ai giúp tôi sống khôn bớt dại?
Thứ sáu - 11/09/2020 04:53
1991
Người ta nói rằng: Thách đố lớn nhất của con người là chiều dài thời gian. Quả đúng như vậy, mới yêu nhau và ở cùng thì thấy hôn nhân đẹp quá, 1 túp lều tranh 2 trái tim vàng đã trở thành lâu đài tình ái; đẹp đẽ và lung linh như 7 sắc cầu vồng. Khi ấy ta cứ thấy thật đúng khi hát: Hỡi em như thiên thần từ trên cao, em như giấc mơ của anh. Nhưng mà giấc mơ thì không có thật, ngay cả lâu đài tình ái cũng được tác giả cảnh báo chắc không có trên trần gian đâu.
Cũng tựa như người ta nói về độ thân của hôn nhân như thế này: Mới đầu đầu: tìm mọi cách để thân mật. Ôi, tình yêu đẹp quá: trăng mật cơ mà, nhưng được 3*7=21 ngày. Đập vỡ cây đàn, đật nát ánh trăng cho dập mật, rồi khi chèn thêm những trái khoáy, ngang dọc cuộc đời: vỡ mật, thối mật, tan mật, thế là xong. Lúc này, mới giật mình nhận ra rằng: hôn nhân là tình yêu đấy, nhưng là cuộc tình thập giá, hoa hồng đẹp lắm, nhưng đầy những gai, bởi vì hoa hồng phải có gai mới là hoa hồng đẹp và đầy sức quyến rũ.
Nếu các bà các mẹ ai cũng giữ cho trọn quan điểm này: Chồng em áo rách em thương, chồng người áo gấm sông hương mặc người thì sóng lòng êm ả quá, nhưng không tránh khỏi những khi sóng nổi loạn, thì rằng: Chồng em áo rách em thương, chồng người áo gấm em thương cả chồng người, thế mới có chuyện lạnh lùng gối chăn???
Theo dòng suy tư ấy, Cha Phê-rô Chu Quang Minh đã đặt tựa đề cho cuốn sách: Ai giúp tôi sống khôn bớt dại. Tiền nhân cũng có câu: Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần. Trộm nghĩ, nếu dại cả đến 3 lần để nên khôn thì cũng đã là ngon, nhưng khổ nỗi, có khi biết là sai trái, biết là chuẩn bị đèn dầu không đủ, lơ đãng một tý đã là xong; sai 1 ly đi 1 dặm là vậy.
Dụ ngôn 10 cô trinh nữ là thí dụ (Mt 25,1-13): 10 cô trinh nữ đều vẫn biết là phải tỉnh thức: tỉnh thức không phải là không ngủ, nhưng là tư thế ngủ của người biết tỉnh thức. Ai cũng nghĩ: nếu không thức tỉnh và sẵn sàng cho đủ sẽ sôi hỏng bỏng không: Bằng chứng là 10 cô đều thắp đèn sáng để chờ khi ngủ. Nếu như chàng rể đến sớm, hay biết tương đối chính xác giờ đẹp ngày ấy, có alo, camera hành trình, likestream luôn và ngay thì khôn-dại đã chẳng được phân biệt. Tuy nhiên, có sự khác biệt bởi lượng dầu tiêu tốn trong thời gian chờ đợi - các cô thiếp đi phân tách 5 khờ - 5 khôn: Khi ấy, 5 cô khôn đã tự tin chỉnh tề hàng ngũ, khăn gói quả mướp lên đường và thẳng tiến vào Dự Tiệc. Còn 5 cô khờ, thế là xong, chàng rể đến: cửa đã đóng, then đã cài, chỉ còn tiếng vọng ra: Ta không biết các người là ai (c.12).
Cuộc đời Ki-tô hữu cũng là hành trình tham dự Tiệc Cưới Nước Trời như 10 cô trinh nữ. Hành trình ấy sẽ đưa dẫn ai nấy nhập đoàn trinh nữ khôn hay dại? Chỉ có đèn thôi. Không đủ! Ðèn cần phải sáng và phải luôn sáng, để đón Chúa đến lúc bất ngờ. Cũng thế: Mang danh là Kitô hữu. Không đủ! Tham gia vào một số sinh hoạt tôn giáo. Không đủ! Nhưng cần phải sống hết mình những đòi hỏi của Chúa. Ðòi hỏi lớn nhất là yêu thương. Yêu thương trước nhất ở trong gia đình mỗi gia đình. Cần thắp sáng tình yêu gia đình, vì có những người đèn đã hết dầu từ lâu… (An-tôn Nguyễn Cao Siêu). Cần chăm chút cho ngọn đèn đời mình. Cần nuôi dưỡng nó bằng thứ dầu của tình yêu bao dung, của niềm hy vọng vững vàng, của niềm tin sắt đá. Cần châm thêm dầu mỗi ngày... để cây Đức tin lòng mến đủ lớn mạnh và cháy sáng hân hoan đón đợi Chúa gọi bất cứ lúc nào.
Ước mong mỗi chúng ta khi đang hân hoan bước vào Niên học mới (2020-2021), hãy trải lòng tự hỏi: Ai giúp tôi sống khôn bớt dại thực sự tra vấn tôi và bạn trong lộ trình ‘gạn đục khơi trong’ để ai nấy đều trở nên trinh nữ, xinh đẹp và khôn ngoan của Tin Mừng.
Tác giả: Lm. Giuse Phạm Văn Quang