Ai cũng biết Thánh Giuse là đấng thánh sống thầm lặng. Sự thinh lặng của người khiến thế nhân ca ngợi, chiêm ngắm và cũng khiến cho người ta thắc mắc.
Sự thinh lặng luôn khiến cho con người thấy khó hiểu vì khó nắm bắt.
Sự thinh lặng khiến cho con người trân trọng nhưng đôi khi cũng gợi lên sự e sợ.
Sự thinh lặng có thể cảm nếm một tình mến sâu sắc nhưng cũng có thể là sự xa cách.
Nơi Thánh Giuse, sự thinh lặng suốt cuộc đời bên cạnh Chúa Giêsu vừa thể hiện sự kính thờ thánh ý Thiên Chúa nhưng cũng là trân trọng người Con Nuôi của mình. Thánh nhân tin tưởng là trân trọng thánh ý Thiên Chúa trên cuộc đời người Con của mình đến nỗi người không bao giờ lên tiếng can thiệp vào bất cứ sự việc gì. Chính thánh nhân cũng làm chủ sự thinh lặng của mình, không có gì khuấy động thánh nhân ngoài việc tìm biết thánh ý Thiên Chúa. Điều này thể hiện rõ ràng qua biến cố nhận lấy Đức Maria và Đức Giêsu trong tinh thần gia đình.
Thiên Chúa cũng tôn trọng sự thinh lặng của Thánh nhân đến nỗi Người truyền đạt thánh ý của Người không bằng những lời nói, những tiếng tuyên sấm ầm vang nhưng Thiên Chúa nói với Thánh cả trong giấc ngủ và qua giấc mơ. Giấc mơ phản ánh sự kết nối thầm lặng và trong sáng, đặc biệt nơi thánh nhân còn phản ảnh một nội tâm luôn suy niệm đến mầu nhiệm Thiên Chúa. Có thể nói sự thinh lặng của Thánh cả Giuse được Thiên Chúa chúc phúc và bảo vệ.
Sự lặng lẽ của Thánh Giuse gợi cho chúng ta bài học gì?
Người tu sĩ được mời gọi sống Thánh ý Thiên Chúa trong tinh thần chiêm niệm và đón nhận. Niệm suy sự quan phòng của tình yêu Thiên Chúa trong cuộc đời mình cũng như đón nhận anh chị em với trái tim gia đình. Đồng thời làm chủ sự thinh lặng nội tâm cũng như sự thinh lặng bên ngoài giữa cuộc sống thường nhật.
Người làm cha trong gia đình được mời gọi tìm biết Thánh ý Thiên Chúa bằng việc quan sát các biến cố trong gia đình mình và cách riêng trong sự lớn lên của con cái mình.
Tác giả: M. Thiên Ân