Lời mở
Hướng tới ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, con xin gửi tới những người thầy và tất cả những ai đã theo tiếng gọi của con tim mà hy sinh cả cuộc đời cho sứ vụ trồng người, gieo mầm đức tin, tri thức và nâng cánh ước mơ cho con bay lên, bay cao và bay xa đến tận chân trời tương lai.
Gửi Thầy Giêsu
Thầy ơi! “Thầy là Đường, là Sự thật và là Sự sống” (Ga 14,1-6). Xin cất lên tình khúc tri ân người Thầy vĩ đại nhất cuộc đời con, người Thầy có tên Giêsu. Là “con người nhập thể”, Thầy mang trong mình “chỉ số IQ” cao nhất thế giới. Là Thiên Chúa, Thầy là Đấng thượng trí vô song nhưng lại hết sức gần gũi. Cũng là thầy, nhưng Thầy khác với bao thầy khác. Thầy không bao giờ dạy con những gì mà Thầy chưa từng sống - từng làm.
Thầy dạy cho con biết Thiên Chúa là Cha, Đấng giàu lòng thương xót và hay tha thứ. Qua kinh Lạy Cha, Thầy dạy cho con biết cách trò chuyện với Chúa như Thầy đã từng trò chuyện. Trên những nẻo đường Thầy đi, Thầy dạy con phải sống yêu thương như Thầy đã từng yêu thương…
Đã trôi qua gần hai ngàn năm, nhưng lời Thầy dạy vẫn luôn mới, sống động và vang vọng mãi. Lời Thầy luôn còn đó cho những người muốn lắng nghe. Lời Thầy luôn lặng im cho người mong tìm đến. Lời Thầy sẽ ghi khắc trong trí và in sâu tận đáy lòng ai khao khát kiếm tìm... Con luôn biết rằng Thầy đã chịu hao mòn vì con không phải vì bụi phấn nhưng vì bụi đời, hầu mong con được nên người. Đứng trước tình thương bao la mà Thầy đã dành cho con, con nguyện khắc cốt ghi tâm. Con luôn tin chắc rằng những lời dạy dỗ của Thầy sẽ mãi là hành trang thiết thực và hữu dụng cho con trên cuộc lữ hành đức tin này.
Gửi Thầy đầu tiên
Chúa đưa con vào trần gian, cho con được chở che trong ánh mắt yêu thương của mẹ cha, được bước đi dù khập khiễng, dù câu nói chưa thành lời. Xin khắc ghi tình yêu cha mẹ, là những người thầy đầu tiên, “người chở đò suốt cuộc đời chúng con”. Cuộc đời của cha là cả một đời mãi hy sinh cho con. Còn tình yêu của mẹ thì dành cho con mênh mông như biển trời đó thôi: “Công cha như núi Thái Sơn. Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Cha mẹ đã sinh thành, nuôi nấng, dạy con cách cư xử với đời, dạy con biết mỉm cười với người, dạy con cách đứng dậy mỗi khi vấp ngã, dạy con biết qúy trọng những gì con có chứ đừng để mất đi rồi nuối tiếc. Cha mẹ cũng là người đã gieo mầm đức tin đầu tiên để con biết tìm về Chân- Thiện- Mỹ.
Nếu được nói lên điều mà con cho là cao qúy nhất thì con xin nói cha mẹ là ngôi sao sáng trên bầu trời đầy sao. Nếu có một điều ước thì con sẽ ước cha mẹ luôn sống vui vẻ, hạnh phúc và mãi đi bên con.
“Cha giành hết mọi đắng cay
Cho con vị ngọt những ngày ấu thơ,
Mẹ giành đỉnh núi mây mờ
Cho con đường rộng bây giờ con đi”.
Gửi Thầy vì Thầy là môn đệ của Thầy Giêsu
“Đức Chúa đã quyến rũ con”(Gr 20,7). Ngài đưa con vào ơn gọi dâng hiến, để con được ngụp lặn trong bầu trời yêu thương trong ánh sáng Thần Linh, dù con phải suy đi nghĩ lại trong lòng, dù con phải hy sinh từ bỏ tất cả, cho đi và thanh thoát.
Bước vào cuộc sống, con được cha mẹ vẽ lên những nét đầu tiên “vào trang giấy trắng”. Bước vào đời tu, quí Bề trên, quý Dì giáo, và quý Dì đã tập cho con những vần thơ cộng đoàn. Rồi dần dà theo năm tháng, con được lớn lên trong đời sống đạo đức, nhận thức và tri thức. Đời chúng con như những hạt giống được quý Dì là những người đã ươm trồng, chăm sóc bằng nguồn tri thức nên thánh, để mỗi ngày chúng con được học hỏi và rèn luyện giúp cho hạt giống đó mỗi ngày được lớn lên, vươn mạnh hơn.
Với tất cả tình yêu, Chúa dẫn con theo dòng đời, được hiểu thêm, được sống trong tri thức của nhân loại, dù thân con bất toàn, nhưng con vẫn bước đi trong ánh mắt tri thức của người thầy thầm lặng. Thật khó để tìm ra nét bút phác học bức chân dung chân thực của những người thầy cả đời cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, cho sự nghiệp trồng người. Những người thầy đã ngang qua đời con, những người thầy hôm nay đang hướng dẫn con nơi mái trường Thần học Têrêsa Avila. Thầy là người đã và đang đi tiếp con đường Giêsu đi. Thầy truyền đạt kiến thức không chỉ trên trang vở nhưng còn nơi chính đời sống của mình, giúp con mỗi ngày một trở nên giống hình ảnh của Thầy Giêsu hơn.
Lời kết
“Cây có gốc mới nở cành xanh ngọn, nước có nguồn mới bể rộng sông sâu”. Để thành nhân, thành tài, thành thánh trong cuộc sống và trong cuộc lữ hành đức tin, con còn cần đến các Thầy. Con muốn trải lòng mình bằng lời ca tri ân. Lớp Thần học II, Học Viện Têrêsa Avila Bùi Chu