Lễ thánh Phêrô và Phaolô
Cv 12,1-11; 2Tm 4,6-8.16b.17-18; Mt 16,13-19
Hai thánh tông đồ Phêrô và Phaolô là hai cột trụ của Giáo hội, hai khuôn mặt sáng giá nhất và là những chứng nhân đầu tiên của Đức Kitô Phục Sinh. Cả hai vị đều đã được vực dậy tư một quá khứ đầy yếu đuối, lầm lỗi và sau khi được biến đổi, các ngài đã sống hoàn toàn cho Chúa và tha nhân. Hai vị đã hoạt động rất đắc lực cho chương trình tình yêu của Thiên Chúa. Các Ngài đã trở nên biểu tượng hiệp nhất trong giáo hội dù rằng hai vị có rất nhiều điểm khác nhau: tính khí, môi trường giáo dục, trình độ học vấn, đường hướng hoạt động … nhưng các Ngài đã gặp nhau trong việc cảm nhận tình yêu của Đức Ki tô. Tình yêu Đức Ki tô chính là cửa ngõ để tâm hồn các Ngài gặp được Đức Ki tô và là động lực cho mọi suy tư và hành động của các Ngài.
Thực vậy, Kinh Thánh cho chúng ta thấy tông đồ trưởng Phêrô đã từng đi đến tận cùng của sa ngã là hành vi chối Chúa đến ba lần trong cùng một đêm. Sau khi chối Thầy lần thứ ba, từ trên pháp đình, Chúa nhìn xuống Phêrô, Phê-rô chột dạ, nhớ lại lời Thầy: "Nội trong đêm nay, trước khi gà gáy con đã chối Thầy ba lần". Tức thì, Phêrô lầm lũi ra khỏi pháp đình, nước mắt tuôn trào, tâm hồn trĩu nặng. Lòng khiêm nhường thẳm sâu và sám hối chân thành đã cho ông kinh nghiệm tuyệt vời về sự yếu hèn của ông và tình yêu vô biên Thiên Chúa đã dành cho ông. Còn Phaolô, một Pharisêu nhiệt thành đã từng hăng say lùng bắt các môn đệ của Chúa; đã đồng loã với những người quá khích ném đá vị tử đạo đầu tiên là Stêphanô. Thế nhưng, sau khi ngã ngựa đớn đau trên đường Đa mát, ông như kẻ bị mù trong ba ngày. Nhưng thật ra, tâm hồn ông lại sáng. Chúa Giêsu Phục Sinh đã đi sâu vào nội tâm ông làm cho ông thấy và thấy rất rõ: Đức Giêsu, Người đã Sống lại thật, lên trời ngự bên hữu Chúa Cha. Đó là sự thật mà ông phải chấp nhận. Một sự thật mà từ nay ông phải làm chứng bằng chính mạng sống của mình. Biến cố Đa mát đích thực là một dấu ấn ân thánh làm cho Phao lô được tái sinh trong đức tin, trong tình yêu của Đức Ki tô Phục Sinh.
Tình yêu của Chúa đã thắng vượt những yếu đuối của Phê rô và Phao lô. Chúa đã dung muôn ngàn cách để biến đổi cuộc đời các Ngài. Chúa đã cho các Ngài những cơ hội để làm lại cuộc đời: “Một khi đã trở lại, hãy củng cố đức tin cho anh em con”. Tình yêu ấy đã trở thành động lực của mọi hoạt động, thành tiêu chí để lượng giá mọi sự và là mục đích của cuộc đời các Ngài: "Đối với tôi, sống là Đức Kitô...", "Không có gì tách tôi khỏi lòng mến của Thiên Chúa trong Đức Kitô". Chính tình yêu ấy đã biến các Ngài thành đầy tớ và la tông đồ của Đức Ki tô: "Vâng lời Thầy con xin thả lưới" , "Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng" .
Mừng kính hai thánh tông đồ Phêrô và Phaolô hôm nay cho chúng ta một niềm xác tín: Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta trong sự yếu hèn thiếu sót của chúng ta. Tình yêu đó không đòi chúng ta chối bỏ con người tự nhiên của chúng ta, trái lại Chúa muốn sử dụng tất cả những yếu đuối của chúng ta để làm nổi bật lên sức mạnh và sự khôn ngoan của Ngài. Điều quan trọng là như hai cột trụ của giáo hội, chúng ta cần ý thức thân phận yếu đuối bất toàn của mình để thành tâm sám hối, tin tưởng cậy dựa vào sức mạnh của ân sủng hầu được biến đổi mỗi ngày. Đặc biệt xin cho chúng ta cũng có được kinh nghiệm về sự yếu đuối của mình và về tình yêu thương tha thứ vô biên của Thiên Chúa để chúng ta cũng có thể quảng đại, nhẫn nại với những yếu đuối lầm lỗi của nhau, cảm thông tha thứ và đón nhận nhau, cho nhau những cơ hội để làm lại cuộc đời và cùng nhau làm chứng về tình yêu thương nhân hậu của Thiên Chúa cho thế giới hôm nay.