Thứ Năm Sau lễ Hiển Linh
1Ga 4,19-5,4; Lc 4,14-22a
Câu chuyện về tân linh mục dòng Phanxicô trong phần mở đầu là một tấm gương sáng về sự hy sinh, lòng nhân ái và tinh thần sống Tin Mừng. Thay vì nhận sự hỗ trợ tài chính để tổ chức tiệc mừng, ngài đã dành toàn bộ số tiền để chăm sóc những người nghèo, người bị phong ở Biên Hòa. Tinh thần ấy phản ánh sứ điệp của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay: sứ vụ của Ngài là đến với người nghèo, người bị bỏ rơi, để mang lại niềm hy vọng và sự giải thoát.
Tin Mừng hôm nay kể về việc Chúa Giêsu trở về quê hương và vào hội đường đọc Sách Thánh. Đoạn Kinh Thánh Ngài chọn chính là lời ngôn sứ Isaia nói về vị Thiên Sai: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho người nghèo khó, công bố sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được thấy, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa” (Lc 4,18-19).
Sau khi đọc xong, Chúa Giêsu tuyên bố: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.”
Qua lời này, Chúa Giêsu công khai xác nhận Ngài chính là Đấng Thiên Sai mà Isaia tiên báo, và sứ vụ của Ngài chính là mang ơn cứu độ đến với những người nghèo khổ, những người bị áp bức, bị gạt ra bên lề xã hội.
Đây không chỉ là sứ vụ, mà còn là lựa chọn của Chúa Giêsu: Ngài chọn đứng về phía người nghèo, người bất hạnh. Chính từ sự lựa chọn này, mọi hành động, lời nói và phép lạ của Ngài đều hướng đến việc yêu thương và giải thoát con người khỏi khổ đau.
Trong Kinh Thánh, “người nghèo” không chỉ là những người thiếu thốn về vật chất, mà còn là những người yếu đuối, bị áp bức, không có tiếng nói trong xã hội. Họ là những người bị bỏ rơi, bị coi thường, và bị gạt ra ngoài lề.
Ngày nay, chúng ta cũng dễ dàng nhận ra hình ảnh “người nghèo” trong xã hội:
Người nghèo vật chất: Những người thiếu ăn, thiếu mặc, không có nhà cửa, không được chăm sóc sức khỏe hay giáo dục đầy đủ. Người nghèo tinh thần: Những người cô đơn, bị tổn thương, mất niềm hy vọng, hoặc sống trong cảnh lầm lạc và tội lỗi. Người bị áp bức: Những người không có tiếng nói, bị đối xử bất công, hoặc sống trong những môi trường đầy rẫy bất bình đẳng. Chúa Giêsu đến để yêu thương và cứu giúp tất cả những con người này. Ngài mời gọi chúng ta cũng hãy nhìn đến họ bằng ánh mắt cảm thương và hành động vì họ bằng lòng bác ái.
Khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội và Thêm Sức, mỗi chúng ta được trao phó sứ vụ làm ngôn sứ và chứng nhân cho Tin Mừng. Nhưng làm chứng cho Tin Mừng không chỉ là việc giảng dạy lý thuyết hay tổ chức những nghi lễ long trọng. Làm chứng đích thực đòi hỏi chúng ta phải quan tâm đến người nghèo, người thấp cổ bé họng, người bị bỏ rơi và bị áp bức.
Chúng ta đã thực hiện sứ vụ này như thế nào? Chúng ta có quan tâm và giúp đỡ những người nghèo trong giáo xứ, nơi công việc, và trong xã hội không? Chúng ta có biết cảm thông với những người bị tổn thương, bị gạt ra bên lề không? Hay chúng ta đã vô tình hoặc cố ý coi thường, bỏ rơi, thậm chí dồn họ vào đường cùng?
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng, nếu muốn trở thành chứng nhân đích thực của Chúa Giêsu, chúng ta phải sống tình yêu thương và liên đới với người nghèo. Khi nhìn vào gương sống của Chúa Giêsu, chúng ta nhận thấy rằng tất cả mọi hành động của Ngài đều xuất phát từ lòng cảm thương sâu xa:
Ngài chạnh lòng thương khi thấy đám đông như bầy chiên không người chăn dắt (Mc 6,34).
Ngài chạnh lòng thương khi thấy những người mù, què, câm điếc, và người bị quỷ ám.
Ngài chạnh lòng thương khi thấy người ta đói khát (Mc 8,2).
Lòng cảm thương ấy không dừng lại ở cảm xúc, mà được cụ thể hóa qua hành động: Ngài chữa lành, cho kẻ đói ăn, và giải thoát những ai bị giam cầm. Chúa mời gọi chúng ta hãy mặc lấy lòng cảm thương ấy, để biết chia sẻ và hành động vì những người bất hạnh xung quanh mình. Chúng ta không cần phải làm những việc lớn lao như xây nhà cho người nghèo hay tổ chức những hoạt động từ thiện quy mô lớn. Chúng ta có thể bắt đầu bằng những hành động nhỏ bé, nhưng đầy yêu thương:
Dành thời gian lắng nghe và an ủi những người đang đau khổ.
Chia sẻ phần ăn, phần mặc của mình cho những người thiếu thốn.
Tham gia các hoạt động bác ái trong giáo xứ hoặc cộng đồng.
Đối xử tử tế và công bằng với mọi người, nhất là những người thấp kém.
Những hành động nhỏ này, nếu được thực hiện với tình yêu chân thành, sẽ trở thành những chứng tá sống động cho Tin Mừng của Chúa. Khi sống tình yêu thương và chia sẻ, chúng ta không chỉ giúp đỡ người khác, mà còn làm chứng cho sự hiện diện của Chúa trong thế giới. Như lời triết gia Thomas Carlyle đã nói: “Điều giáo xứ cần nhất lúc này, đó là người ta nhận biết một Thiên Chúa không phải chỉ trong lý thuyết.”
Người ta sẽ nhận biết Chúa không phải qua những bài giảng hùng hồn hay những nghi thức long trọng, mà qua những hành động yêu thương cụ thể của chúng ta. Chúa Giêsu đã công khai tuyên bố rằng sứ vụ của Ngài là đứng về phía người nghèo, người bị bỏ rơi và bị áp bức. Ngài mời gọi chúng ta cũng hãy làm điều tương tự, bằng cách sống tình yêu thương và chia sẻ với những người bất hạnh xung quanh.
Lạy Chúa Giêsu, xin dạy chúng con biết sống tình liên đới, cảm thông và chia sẻ, để trở nên sứ giả của Tin Mừng tình thương trong gia đình, lối xóm và cuộc sống hằng ngày. Amen.